Vợ Yêu Nữ Cảnh Sát Của Thượng Tướng
Phan_79
"A lô!"
Tiếng nói thật thà chất phác của lão K vang lên, Cung Nguyệt liền cau mày nhìn Mạc Thiên Kình.
"Anh hỏi cậu ta có biết Mạc Thiên Kình hay không, hãy nói là tôi đang ở trong tay của anh!"
Mạc Thiên Kình vừa nói xong, liền nghe thấy tiếng lão K kích động quát tháo.
"Thượng tướng là anh sao? Là Mạc thượng tướng sao? Tiên sinh, để Mạc Thiên Kình nhận điện thoại được không?"
Lão K kích động sắp nói không ra lời rồi, Mạc Thiên Kình cư nhiên gọi điện thoại tới, Mạc Thiên Kình không có việc gì rồi.
Cậu ta thật rất muốn lập tức gọi điện thoại báo cho bọn họ biết, Mạc Thiên Kình thật sự không có chuyện gì.
"Để cho tôi nhận điện thoại đi!"
Mạc Thiên Kình nhìn Cung Nguyệt, Cung Nguyệt nhìn anh, nghi ngờ hỏi.
"Anh là thượng tướng?"
Anh ta thật rất giật mình, rất hoài nghi, người đàn ông bẩn thỉu này lại là một thượng tướng, đây không phải là đang nói đùa chứ?
Mạc Thiên Kình liền gật đầu một cái.
"Đúng vậy, tôi chính là Mạc Thiên Kình, chức vị thượng tướng! Ở Quân khu XX!"
Mạc Thiên Kình đơn giản giới thiệu, không muốn đem thân phận của mình nói ra rõ ràng, bởi vì trong mắt rất nhiều người, chức vị thượng tướng này của anh đều dựa vào gia tộc mới được công nhận.
"không nên tin hắn ta, hắn ta không phải là thượng tướng, hắn ta là người mang tội danh giết người!"
Hai người đàn ông kia lập tức lớn tiếng kêu lên, Mạc Thiên Kình nhìn bọn họ nói:
"Các người đến lúc này lại còn muốn nói dối, nói mau đến tột cùng là ai bảo các người tới giết tôi!"
Mạc Thiên Kình đoán là Belle, nhưng cũng rất có thể không phải.
"Tôi không biết anh ở đây nói nhăng nói cuội cái gì, cảnh sát à, người đàn ông này là người mang tội giết người, hắn ta muốn giết chúng tôi, xin ngài lập tức xử lý hắn!"
Cung Nguyệt nhìn Mạc Thiên Kình, lại nhìn một chút hai người đàn ông này, nghe trong điện thoại có âm thanh truyền ra, có chút mê man.
"Anh cảnh sát à, Mạc Thiên Kình thật sự là thượng tướng, không phải người mang tội giết người!"
Lão K thực sự vội vàng, nghe thấy có người nói Mạc Thiên Kình là người mang tội giết người, liền thấy lo lắng cho anh.
Mạc Thiên Kình nhìn Cung Nguyệt nói:
"Nếu anh có thể tin tưởng tôi, tôi sẽ chứng minh, tôi là thượng tướng."
"Chứng minh như thế nào?"
Cung Nguyệt nhìn anh hỏi, Mạc Thiên Kình lấy điện thoại giao phó với lão K mấy câu, sau đó liền cúp điện thoại, một lát sau liền nghe thấy điện thoại di động vang lên.
"A lô! Cảnh sát trưởng?"
Cung Nguyệt rất kinh ngạc, cảnh sát trưởng tại sao lúc này lại gọi điện thoại cho anh ta.
"Cung Nguyệt, tôi mới vừa nhận được chỉ thị của cấp trên, thượng tướng Mạc Thiên Kình bị cậu bắt, hãy mau lập tức thả người!"
Cảnh sát trưởng bị hù dọa chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, ông ta đang ngủ ngon lành, không ngờ phía trên đột nhiên lại gọi điện thoại xuống, nói rằng thượng tướng Mạc Thiên Kình đang ở chỗ này, để cho ông ta thồn cáo một tiếng thả người ra.
Cung Nguyệt nhìn Mạc Thiên Kình, phân phó người đem hai tên kia nhốt lại, rồi tự mình thả Mạc Thiên Kình ra.
Mạc Thiên Kình nhìn mặt của Cung Nguyệt đầy nghi ngờ, nhàn nhạt nói.
"Tôi ở nước Mĩ bị người ta đả thương đưa về nước, vừa xuống máy bay liền bị hai tên lưu manh này bắt lại, chuyện cụ thể tôi từ từ sẽ nói với anh, nhưng mà bây giờ tôi muốn giữ bí mật tin tức tôi vẫn còn sống."
"Tại sao?" Cung Nguyệt càng ngày càng nghi ngờ, cách làm việc của nhân vật lớn này thật sự rất kỳ quái rất, anh ta bị bắt ở bên kia, không phải nên phái người đi bắt những người đó lại để thẩm vấn sao?
Tại sao lại bảo anh không nên đánh rắn động cỏ?
Mạc Thiên Kình nhìn Cung Nguyệt, phân phó nói.
"Chuyện này không phải là chuyện đùa, tóm lại anh cứ làm tốt công tác bảo mật là được rồi, những chuyện khác tự tôi sẽ xử lý." Mạc Thiên Kình không muốn nói quá nhiều, dù sao đây là quân cơ bí mật, không thể nói ra được. Anh nghĩ chuyện này khẳng định không phải là Belle một mình làm, bất quá cùng với người nào anh sẽ phải nghiên cứu một chút.
"rõ!"
Cung Nguyệt phục tùng hô lớn, nhìn gương mặt tuấn tú hay thay đổi của Mạc Thiên Kình, liền ý thức được chuyện này cũng không phải đơn giản như vậy .
Những nhân vật lớn này luôn có chuyện không ngừng, tuy nhiên tuổi trẻ như vậy mà đã lên đến chức thượng tướng là lần đầu tiên anh ta được thấy.
"Chuẩn bị một chiếc xe, đưa tôi trở về."
Ngày hôm sau, Sính Đình và mọi người đang chuẩn bị đồ để trở về nước thì không ngờ Belle lại tới, lần này lại dẫn theo rất nhiều người mặc âu phục màu đen, làm bọn họ vô cùng ngạc nhiên.
"Belle, những người này là. . . . . ."
trên mặt Sính Đình tỏ vẻ không hiểu, nhìn những người bảo vệ này nghiêm chỉnh đứng ở đây khiến cô có chút kinh ngạc. Tại sao Belle lại tìm được nhiều hộ vệ như vậy, hơn nữa xem ra đều là thân thủ bất phàm.
Belle đi tới cười nhẹ với Sính Đình, dịu dàng nói.
"Sính Đình, những người này đều là tôi mời tới để bảo vệ em, không phải em nói hiện tại ở đây không được an toàn sao? Những người này đều được huấn luyện qua, lấy một địch mười, tuyệt đối đều là tinh anh trong tinh anh!"
Lời của Belle khiến cho Sính Đình rất tức giận, nhìn Belle, sắc mặt trầm xuống.
"Belle, những người này đến bảo vệ hay là đến giám thị vậy!"
Ngọc Sính Đình còn không có ngu đến mức không nhận thức được tình trạng này, vẫn phân biệt rõ là bảo vệ hay là giám thị, nếu nói khó nghe một chút thì chính là giam lỏng.
"không, đây chỉ là để bảo vệ em mà thôi!"
Chương 240: Tối nay làm người phụ nữ của tôi!
"Bảo vệ?" Sính Đình nhìn Belle, thật không biết anh ta muốn bảo vệ cái gì, có rất nhiều người đàn ông mặc âu phục màu đen đứng trong biệt thự của cô, mặt người nào người nấy cũng đều rất nghiêm nghị.
"không sai, tôi bảo bọn họ đến đây để bảo vệ cho em, Sính Đình, tôi không muốn em bị thương tổn, em biết rồi mà?" Belle rất thâm tình nhìn Sính Đình giải thích, Sính Đình nhìn Belle chằm chằm có chút tức giận.
"Belle, tôi không cần anh phải bảo vệ, ngày mai tôi sẽ trở về nước!"
Sính Đình tức giận đến nghiến răng, anh ta tại sao lại có thể bá đạo như vậy, ngang ngược như vậy, anh ta có biết hành động này của anh ta khiến cho cô thất thật tức giận.
Belle cũng không để ý đến việc cô đang tức giận liền quay sang phía đối diện lạnh giọng phân phó đám thủ hạ.
"Các ngươi phải bảo vệ vị tiểu thư này cho tốt nếu xảy ra chuyện gì, các ngươi tự biết hậu quả!"
"Belle, tôi đã nói rồi, tôi không cần anh bảo vệ! Nếu như anh cố ý muốn như vậy, tôi không thể làm gì khác hơn là báo cảnh sát!"
Sính Đình cầm điện thoại lên, giả vờ muốn gọi điện thoại, Belle liền đi tới, kéo và dứt đứt dây điện thoại của cô, cười yếu ớt, nụ cười trên mặt anh ta khiến Sính Đình cảm thấy sợ hãi .
Belle như vậy thật không phải là Belle trước đây cô quen biết, anh ta mang đến cho cô một cảm giác thật sự quá đáng sợ!
"Belle, ý của anh là gì?"
Sính Đình thật tức giận, trên gương mặt xinh đẹp đầy vẻ không vui, nhìn Belle chằm chằm, trong ánh mắt không có tình hữu nghị nữa mà chỉ có lạnh lùng, bây giờ Belle khiến cho cô cảm giác thật sự rất khủng bố, cô không muốn làm bạn bè với anh ta nữa.
Belle nhìn Sính Đình, trong giọng nói đều là vô tận dịu dàng.
"Sính Đình, đừng nghĩ đến Mạc Thiên Kình nữa, Mạc Thiên Kình đã chết, em hãy ở đây cùng với anh, bắt đầu một cuộc sống mới!"
Belle đột nhiên trở nên vô cùng dữ tợn, quay ngoắt thái độ.
"Anh nói cái gì, Mạc Thiên Kình làm sao có thể chết được. Belle, anh nói đi, có phải là anh đã bắt Mạc Thiên Kình hay không!"
Sính Đình nhìn Belle, trong ánh mắt chứa đầy tức giận, nhìn Belle chằm chằm, hận không thể giết chết được anh ta, hiện tại cuối cùng đã nhìn rõ bộ mặt thật của anh ta rồi.
Mạc Thiên Kình mất tích, nhất định là có quan hệ cực lớn với Belle, chỉ là cần phải chứng thật nữa.
Belle thấy Sính Đình có vẻ tức giận liền cười lạnh:
"Hừ, hắn còn chưa tới phiên tôi tới động thủ, chẳng qua tôi muốn nói cho em biết tin hắn ta đã chết mà thôi, bị người khác giết chết rồi !"
Belle dữ tợn cười lạnh, Sính Đình không dám tin nhìn Belle, cô làm sao lại có thể quen biết với một người điên như vậy.
Mạc Thiên Kình chết rồi, làm sao có thể như thế, Mạc Thiên Kình làm sao có thể chết được, Belle nhất định là đang gạt cô, tay nắm quyền thật chặt Sính Đình liền nhào tới, tung một cú đấm về phía hắn ta.
Belle không ngờ cô lại xông lên đánh hắn, một đấm liền trúng mũi, phun cả máu ra ngoài.
"Thiếu chủ!"
Đám hộ vệ lập tức tiến lên đỡ hắn, Belle lau vết máu dính trên mũi, nhìn Sính Đình, không ngờ cô cư nhiên lại xuống tay ác như vậy, cư nhiên đánh hắn chảy cả máu mũi.
Belle giơ tay lên, ý bảo bọn họ không cần làm loạn Sính Đình nhìn Belle chằm chằm, chợt nhớ tới tên đầy đủ của hắn.
"Bruce-Belle! thật không nghĩ đến anh lại là người của gia tộc Bruce, xem ra tôi thật sự quá mức ngây thơ rồi, cư nhiên lại kết giao bằng hữu với anh. Belle, đến tột cùng anh muốn làm cái gì!"
Sính Đình lạnh lùng nhìn Belle chằm chằm, trong ánh mắt viết đầy cảnh giới.
Lý Băng đi tới bên cạnh Sính Đình, mắt lạnh nhìn Belle, thật không ngờ, Belle lại là Thiếu chủ của gia tộc Bruce, xem ra bọn họ lần này thật rất phiền toái rồi.
Có lẽ Sính Đình còn chưa hiểu rõ lắm, nhưng cô thì lại nắm rất rõ ràng, ở Mỹ, gia tộc Bruce chính là một thế lực rất lớn, một tập đoàn theo gia tộc vô cùng lớn, tranh đấu gay gắt chưa bao giờ ngừng nghỉ, nhưng lại chưa bao giờ có kết quả cả.
Bởi vì, đơn giản là người đứng đầu trong Bruce gia tộc, mặc kệ cho bọn họ có tranh đấu thế nào, nhưng cũng không thể giành được vị trí của người nối nghiệp, người nối nghiệp trong truyền thuyết, phải là người có lòng dạ độc ác, được di truyền từ người đứng đầu, bụng dạ cực kỳ thâm sâu, muốn cùng hắn ta tranh đấu để thành người nối nghiệp, nhưng không có khả năng thắng, mặc dù vậy vẫn có rất nhiều người cả gan, nhiều lần đi đến khiêu chiến.
"Tôi đã nói rồi, tôi không muốn làm cái gì cả, tôi chỉ muốn em làm người phụ nữ của tôi mà thôi!"
Sính Đình nhìn Belle, không ngờ hắn ta lại coi trọng người phụ nữ đã sinh con như cô, không khỏi châm biếm.
"Belle, anh thật là biết nói đùa, cứ nói ra mục đích thực sự của anh đi, có phải có liên quan đến Mạc Thiên Kình hay không? Có phải anh muốn dùng thế lực khống chế tôi để bắt ép Mạc Thiên Kình hay không?!"
cô không phải là người ngu, mặc dù cô không theo kịp đám người Lý Băng hiểu biết nhiều như vậy, nhưng nói thế nào thì cô cũng là một nữ cảnh sát chuyen nghiệp, Belle nói thích cô, muốn cô làm người phụ nữ của hắn ta, cái này căn bản chính là muốn nhục nhã cô đây mà.
Nếu như cô đoán không sai, hắn ta đố kỵ với Mạc Thiên Kình, vì Mạc Thiên Kình có được người phụ nữ của mình, cho nên hắn ta muốn chiếm đoạt hết tất cả, chung lại là muốn mạnh hơn Mạc Thiên Kình mà thôi.
Belle nhìn Sính Đình, nhìn gương mặt đẹp đẽ của cô, hắn thừa nhận hắn quả thật rất muốn cướp đoạt phụ nữ của người khác, nhưng hắn đúng là thật sự rất thích Sính Đình , chỉ là hình như vẫn còn chưa đủ.
"Mặc kệ em nghĩ như thế nào, nói tóm lại em nhất định phải làm người phụ nữ của tôi! Hơn nữa phải là tối nay!"
Belle khí phách nói, rất giống với phong thái của vị hoàng đế trời trung cổ.
Sính Đình nhìn Belle, cười lạnh.
"Belle, anh cho rằng mình là Hoàng đế sao? Ngọc Sính Đình tôi chắc chắn sẽ không làm người phụ nữ của anh. Tôi nói cho anh biết, tôi chỉ là người của Mạc Thiên Kình mà thôi, trừ anh ấy ra, ai cũng không có tư cách động vào tôi hết!"
Sính Đình có chút kích động quát lên, Belle nhìn cô cười lạnh.
"Mạc Thiên Kình, hừ. . . . . . Tôi đã nói là hắn ta đã chết! trên thế giới này đã không còn ai là Mạc Thiên Kình rồi !"
"Anh nói đi! Mạc Thiên Kình làm sao lại chết!"
Sính Đình không khống chế được rống giận, nhìn Belle, cho tới bây giờ cũng chưa cảm thấy ghét người nào đến như vậy.
"Tin hay không là tùy em, coi như đến lúc chết cũng sẽ không gặp lại Mạc Thiên Kình đâu! Chuẩn bị cho chu đáo, tối nay, em là của tôi!"
Belle nói xong, không để ý đến Sính Đình đang tức giận nổi điên lên, xoay người rời đi.
Sính Đình nhìn Belle rời đi, rút giày giày của mình ra ném về phía hắn ta, giận dữ hét lên.
"Belle, anh đừng có mơ tưởng, Ngọc Sính Đình tôi cho dù có chết, cũng sẽ không đem thân thể của mình cho tên khốn khiếp như anh!"
Giầy rơi vào trên cánh cửa, Belle đã rời đi.
Thủy Nhi và Lý Băng đứng ở bên cạnh Sính Đình, nhìn Sính Đình đang tức giận đến phát run liền đỡ cô ngồi xuống.
Ai cũng không ngờ được, Belle cư nhiên to gan đưa ra yêu cầu cho bọn họ như thế, đoán chừng tối nay sẽ xuống tay với bọn họ, nghĩ đến điều này, Lý Băng càng thêm nhíu mày.
Nhìn đám người hộ vệ canh giữ ở nơi đó, bọn họ thấy có chút đau đầu, nếu như chỉ có cô và Thủy Nhi, thì những người này tự nhiên không phải là đối thủ của bọn họ, chỉ là hiện tại lại có thêm hai đứa bé, lại còn có cả ông nội Ngọc Kỳ Lân của Sính Đình nữa, nên chuyện không dễ dàng được như vậy.
"Băng, chúng ta đi lên thôi!"
Sính Đình lạnh lùng bắt được tay của cô ấy, nhìn Thủy Nhi rồi đi lên lầu.
Ngọc Kỳ Lân đang trông hai chắt của mình, trên mặt giăng đầy mây đen, xem ra ông cũng đã biết.
"Băng, Thủy Nhi, các ngươi có nắm chắc đánh thắng được bọn họ để rời đi không?"
Cho dù có chết cô cũng muốn bảo vệ con mình và ông nội được an toàn, Belle đã nói, Mạc Thiên Kình chết rồi, nhưng cô sẽ không tin, cô tin ràng Mạc Thiên Kình sẽ bình an.
"Vậy còn cô thì sao?"
#124
Chương 241: Mạc Thiên Kình vẫn còn sống!
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, nếu như có thể cô dĩ nhiên là muốn sống rồi, cô không tin Mạc Thiên Kình đã chết. cô vẫn luôn tin tưởng, Mạc Thiên Kình vẫn còn sống .
Lý Băng nhìn Sính Đình, lần này cô không biết nên làm thế nào, nói thật ra thì bọn họ có thể mang hai đứa trẻ rời đi nhưng còn Sính Đình và ông nội cô ấy nữa nên có chút phiền toái.
"Dù sao chúng ta mang theo hai đứa trẻ nên phải chuẩn bị cẩn thận một chút, tuy nhiên còn có thêm cả ông nội nữa như vậy thì có chút phiền toái. Sính Đình, chúng ta không thể nghĩ đến biện pháp này, chúng ta nên nên nghĩ cách khác thôi."
Nghe Lý Băng phân tích như vậy, Sính Đình liền nhíu mày.
Thủy Nhi cũng cảm thấy biện pháp này của Sính Đình không tốt chút nào, nhưng ý của Sính Đình rất rõ ràng, cô ấy hi vọng ông nội mình và hai con của mình phải sống sót, thế nhưng điều kiện hiện tại có chút hà khắc, hơn nữa cô ấy vẫn còn đang ở cữ!
Belle nói tối nay muốn Sính Đình làm người của hắn, nhưng Sính Đình hiện tại đang ở cữ, căn bản không thể làm chuyện đó được, nhìn Sính Đình, đột nhiên Thủy Nhi nghĩ đến một người.
cô thiếu chút nữa liền quên mất mình còn có một người anh trai có Siêu năng lực, hơn nữa Liễu gia bọn họ còn có một bí mật, đó chính là mỗi người của Liễu gia đều có một siêu năng lực trong lúc nguy hiểm nhất, cấp thiết nhất có thể tự cứu mình.
cô thấy lần này thật sự phải cần đến sự trợ giúp của siêu năng lực.
Thủy Nhi lấy điện thoại di động ra nhắn tin, sau đó gửi đi.
"Sính Đình, chúng ta bây giờ phải hết sức cẩn thận. Tôi mới vừa nhắn cho anh trai của tôi, nói cho anh ấy biết vị trí hiện tại của chúng ta, tôi nghĩ anh ấy sẽ có biện pháp cứu chúng ta ra thôi!"
Sính Đình nhìn Thủy Nhi, lúc này mới nhớ tới chuyện Liễu Nghị Hiên có Siêu năng lực, vậy lần này bọn họ thật sự được cứu rồi.
"Sính Đình, có lẽ chúng ta sắp thoát khỏi nơi này rồi!"
"Thủy Nhi, chúng ta. . . . . ."
Sính Đình vẫn chưa nói hết, âm báo tin nhắn của điện thoại liền vang lên, Sính Đình liếc mắt nhìn, là Belle gửi tới.
Lý Băng và Thủy Nhi nhìn Sính Đình, đột nhiên nói.
"Là tin nhắn của Belle?"
"Ưhm"
"Đừng nghĩ đến việc chạy trốn, các người không có khả năng đâu!"
Thủy Nhi liếc mắt nhìn, có chút kinh ngạc, xem ra bọn họ hiện tại làm gì cũng đều bị Belle giám thị. Sính Đình tức giận vất điện thoại di động sang một bên, nằm vật ra giường, đột nhiên nghĩ đến cái gì, khóe miệng liến nhếch lên.
Đúng rồi, trong tháng!
"Tôi có biện pháp rồi!"
Sính Đình đi tới, nhỏ giọng nói bên tai của bọn họ, coi như Belle có lợi hại như thế nào, cũng không thể nghe thấy, ngược lại cô muốn xem xem đến tột cùng Belle có bản lĩnh như thế nào.
Lý Băng và Thủy Nhi nghe phương pháp xử lí của Sính Đình xong liền nhếch miệng lên cười nhạt, không sai, biện pháp như vậy thật là tốt, chỉ cần Belle không có bản lĩnh nghe thấy âm thanh nhỏ như vậy là được rồi
"Sính Đình, bây giờ cô gọi cho Belle, nói cho hắn biết, cô hiện tại vẫn đang còn trong giai đoạn đặc biệt, không thể chung đụng với hắn được!"
Lý Băng nhìn Sính Đình, Sính Đình liền gật đầu một cái, gọi điện thoại cho Belle.
"Alo!"
"Belle, hôm nay anh không nên tới đây, tôi bây giờ đang ở cữ, nên anh không thể làm chuyện đó với tôi được. . . . . ."
"Tôi đã biết, tuy nhiên bây giờ em tốt nhất nên đàng hoàng một chút, chờ em qua giai đoạn này, tôi sẽ đến tìm em!"
Belle hổn hển nói, hơi thở dồn dập, Sính Đình có chút xấu hổ, hắn ta cư nhiên lại đang. . . . . .
Belle, coi như hắn có lợi hại hơn nữa, coi như hắn cường bạo cô...cô cũng sẽ không đồng ý. cô chỉ là người phụ nữ của Mạc Thiên Kình mà thôi!
Nghĩ tới đây, Sính Đình cảm thấy Belle là người thật rất dối trá, thật là, tại sao cô lại kết bạn với người như vậy chứ.
đang suy nghĩ, điện thoại di động lại vang lên, Sính Đình còn tưởng rằng lại bị Belle biết được, không ngờ lại nhìn thấy một mã số xa lạ!
"Anh rất an toàn, nhẫn của em anh đã chuẩn bị xong rồi!"
Chỉ một câu nói như vậy nhưng Sính Đình biết những lời này là của người nào gởi tới, kìm chế kích động trong lòng, quay sang nhìn Lý Băng cùng Thủy Nhi, nước mắt tràn mi.
"Anh ấy vẫn còn sống, chúng ta được cứu rồi!"
Sính Đình hưng phấn hô lên, chỉ cần biết được anh vẫn còn sống thì cái gì cũng không sợ rồi.
"Ý của cô là Mạc Thiên Kình vẫn còn sống?"
Thủy Nhi nhìn Sính Đình vui mừng đến như vậy, đè nén kích động trong lòng, Sính Đình rưng rưng gật đầu.
"không sai, anh ấy vẫn còn sống, Thủy Nhi chúng ta được cứu rồi!"
Lý Băng và Thủy Nhi nhìn Sính Đình, vô cùng kinh ngạc lấy di động qua xem, rồi kinh ngạc nhìn Sính Đình.
Sính Đình cũng không phải sợ chết, hiện tại cô không muốn gây gổ với Belle nữa, cô phải chờ toeis khi Mạc Thiên Kình trở lại phản kích!
Sau khi cúp điện thoại, Belle lập tức bắt đầu gầm hét lên, tăng nhanh động tác dưới thân, cho tới khi buông thả dục vọng hết trong cơ thể, lúc này mới đứng dậy, mặc quần áo.
"Thiếu chủ, tối nay lưu lại được không?"
cô ta không cầu có thể gả cho Thiếu chủ, chỉ muốn làm người tình của hắn. Thiếu chủ đối xử với cô ta cực kỳ ưu ái, hơn nữa công phu trên giường của Thiếu chủ khiến cho cô ta muốn ngừng mà không được.
cô ta thật rất muốn cả đời này làm người tình của Thiếu chủ, cho dù là quan hệ trên giường dưới giường thì cũng đều nguyện ý.
"Tối nay không rảnh!"
Vốn là còn tưởng rằng có thể ở cùng với Ngọc Sính Đình, nhưng lại nghe nói phụ nữ đang trong giai đoạn ở cữ không thể làm chuyện đó được, nơi đó vẫn còn đang chảy máu, phải sau bốn mươi hai ngày mới có thể chung đụng được.
Người phụ nữ của Mạc Thiên Kình mùi vị nhất định là rất tốt.
Suy nghĩ một chút lại thấy rất tức giận, lại phải chờ bốn mươi hai ngày nữa, nghĩ tới đây, Belle không thể làm gì khác hơn là đi tới nơi này phát tiết dục vọng.
đang suy nghĩ, điện thoại di động đột nhiên reo lên, Belle cau mày nhận điện thoại.
"Chuyện gì!"
"Belle, Mạc Thiên Kình chạy trốn rồi, hai người kia đã bị cảnh sát bắt!"
"Làm sao có thể, Mạc Thiên Kình đã thành thằng ngu, hơn nữa còn mất trí nhớ, hắn làm sao có thể chạy thoát!"
"hắn ta căn bản không bị mất trí nhớ, cũng không bị ngu ngốc, chúng ta bị lừa rồi!"
Belle bị tin tức kia làm cho tức giận gần chết, Mạc Thiên Kình đáng chết, lại dám đùa bỡn hắn!
Nghĩ đến việc Mạc Thiên Kình giả bộ ngu ngốc, mà hắn lại còn ở trước mặt của hắn ta lộ ra khuôn mặt thật của mình. hắn thấy lần này đã thật sự xem thường Mạc Thiên Kình rồi, không ngờ bị đánh như vậy mà hắn ta lại không có chuyện gì.
"Phế vật! Lập tức phái người đi truy tìm, ta không tin, Mạc Thiên Kình không có đồng nào trên người còn có thể chạy trốn được!"
Cúp điện thoại, Belle không kìm nén được tức giận liền đem người phụ nữ kia đang đứng dậy chuẩn bị mặc quần áo kéo qua, cả người đè ở lên trên người của cô ta. Đem quần áo mỏng manh tháo ra, không có bước dạo đầu liền trực tiếp tiến vào trong cơ thể cô ta, điên cuồng phát tiết thú tính, cho đến khi phát tiết hết thú tính trong cơ thể mới rời khỏi.
Sáng sớm tinh mơ, Sính Đình hôm nay dậy từ rất sớm bởi vì biết Mạc Thiên Kình còn sống nên tâm tình rất tốt, tối hôm qua hai bảo bảo cũng rất nghe lời, cả đêm đều ngủ rất yên không hề quấy mẹ tí nào.
đang chuẩn bị ôm bảo bảo đi phơi nắng liền nhìn thấy cửa bị mở ra, Belle hằm hằm đi vào, Sính Đình liền nhanh chóng bế con đi vào phòng.
"Sính Đình, cô đi ra đây cho tôi!"
Belle giận dữ hét lên, Sính Đình liền đi xuống lầu, còn chưa kịp mở miệng, đã nhìn thấy Belle tức giận đùng đùng đi tới, vung tay lên tát lên trên mặt cô, vì không kịp đề phòng nên liền hứng trọn cái tát đó.
một cái tát vang dội in hằn lên trên gương mặt trắng nõn.
"Tiện nhân, đều vì cô, đều do cô nên Mạc Thiên Kình vẫn còn sống!"
Chương 242: Đừng tưởng tôi là người dễ bị bắt nạt!
Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian